Sáng sớm Bối Vịnh Thi vừa thức dậy liền nhớ đến chuyện hoang đường tối hôm qua nàng làm, nàng hôn Bạch Dĩnh, nàng ỷ lại vào Bạch Dĩnh. Vịnh Thi rất muốn tự tát mình một cái, nàng thật sự rượu vào loạn tính, lần sau nhất quyết không uống rượu. Không biết Bạch Dĩnh có hạch hỏi gì nàng không, Vịnh Thi nhắm mắt lại, giả vờ vẫn đang ngủ. 
Một lúc sau thì Bạch Dĩnh thức dậy, nàng gọi phục vụ mang đồ sáng lên phòng. Vịnh Thi tuy nhắm mắt nhưng vẫn biết được Bạch Dĩnh đang đi lại trong phòng nhặt nhạnh đồ lên. 
Nhưng cũng vì nàng nhắm mắt nên không biết được người nữ phục vụ phòng từ tối qua đến giờ đều là Tô An, Tô An vui vẻ mang đồ ăn sáng để trên bàn, nhìn xuyên qua bể cá thấy Vịnh Thi còn đang ngủ trên giường. Khẳng định là tối qua "ăn sinh nhật" rất hoành tráng, thấy được đến đây rồi, Tô An nghĩ phải mau về báo Diêm đế một phen. 
Sau khi chuẩn bị đồ ăn xong, Bạch Dĩnh đi lại giường, ngồi lên mép giường vuốt mái tóc dài của Vịnh Thi, nhu tình gọi: – Vịnh Thi, dậy ăn sáng. 
– Hm?- Vịnh Thi nhắm chặt đôi mắt lại rồi mở ra, hệt như nàng mới vừa thức dậy. Bạch Dĩnh yêu thương hôn lên trán nàng một cái, mỉm cười: – Sáng vui vẻ. 
– Em làm gì vậy Dĩnh?- Vịnh Thi giả vờ ghét bỏ đứng lên, nàng đi xuống giường rồi đi vào trong nhà tắm. Vấn đề không phải là nàng không có cảm giác với Bạch Dĩnh, nhưng nàng muốn xác định nàng và Bạch Dĩnh có phải sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-manh-phu-hoa/971108/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.