Trong tiểu khu chung cư cũ kĩ lâu đời nằm ở ngoài rìa thành phố Bắc, đa số những cư dân sinh sống ở đây là những người cao tuổi đơn thân không con không cháu.
Bốn giờ chiều, bác bảo vệ chung cư như thường lệ đi từng lầu một để kiểm tra. Lúc kiểm tra đến gần căn phòng cuối dãy hành lang của tầng 6, một mùi hôi thối và ẩm mốc giống mùi ở bãi rác bốc lên nồng nặc làm ông không chịu nổi mà đưa tay lên chặn mũi, cau mày khó chịu lên tiếng cằn nhắn “Ôi trời, mẹ ơi, hôi chết đi được! Đã bao lâu rồi người này không đi đổ rác và dọn nhà rồi vậy chứ?”
Sau khi tự mình cằn nhằn, bác bảo vệ dè dặt tiến lên, đưa tay gõ gõ cửa “Có ai ở nhà không?”
Không ai lên tiếng đáp lời, nhưng căn hộ này rõ ràng có một cô gái sinh sống ở đây, ông chắc chắn cô ấy đang ở bên trong bởi vì cô gái này chỉ toàn đi ra ngoài vào ban đêm. Nhưng chẳng hiểu vì sao lần nào có người gõ cửa cô ta cũng phớt lờ.
Sau khi gõ cửa đến lần thứ 3, bác bảo vệ bực dọc lên tiếng, tông giọng có chút lớn “Cô gì đó ơi, tôi biết là cô đang bên trong đấy. Làm phiền dọn rác trong nhà mình và cả trước cửa đi! Hôi chết đi được! Thật là mất vệ sinh! Làm ảnh hưởng đến cả tầng 6 này rồi!”
Hồi đáp ông vẫn tiếp tục là một mảng im lặng, bác bảo vệ cau mày khó chịu lắc lắc đầu, đôi mắt bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3645328/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.