“Em cũng không rõ mục đích thật sự là gì, nhưng một người phụ nữ tên Cô Cô đã hoán đổi thân phận của em và Lâm Ngữ Yến. Vậy nên kiếp này em đã sống dưới thân phận là tiểu thư Lâm gia. Còn Lâm Ngữ Yến thật đã trở thành Trình Hiểu Yên.” Lâm Ngữ Yến vừa nói bàn tay vừa tinh nghịch vẽ vòng tròn lớn nhỏ, lặp đi lặp lại trên vòm ngực Phàm Dực.
Phàm Dực bị cô trêu đến buồn buồn, anh đưa tay giữ lấy bàn tay thon dài không an phận của Lâm Ngữ Yến, gật gù lên tiếng “Ừm, chuyện này anh cũng đã mơ hồ đoán được.
Lâm Ngữ Yến nghe vậy thì lấy làm ngạc nhìn ngước lên “Anh đã đoán được rồi sao? Làm thế nào cơ?”
“Bức hình diễn viên Trình Hiểu Yên đến từ thành phố Nam mà em đưa anh xem. Khuôn mặt đó, chính là của Lâm Ngữ Yến kiếp trước.”
Hoá ra là vậy, Lâm Ngữ Yến gật gù. Lúc này, một ý nghĩ chợt xẹt qua trong đầu cô “Vậy kiếp trước anh và Lâm Ngữ Yến cũng..”
Hai chữ ‘kết hôn còn chưa kịp bật ra khỏi miệng, Phàm Dực đã ngay lập tức cau mày lắc đầu, vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét “Không. Kiếp trước Lâm Ngữ Yến đã kết hôn cùng Dương”
“Anh... ghét Lâm Ngữ Yến?” Cô nhạy bén nhận ra sự khác lạ của anh khi nhắc đến cô ta.
Ánh mắt Phàm Dực loé lên tia căm ghét “Ừ. Anh cực kỳ chán ghét cô ta. Người phụ nữ đó là kẻ hèn hạ và đáng ghê tởm nhất mà anh từng gặp.”
Ngừng một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3620112/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.