Nghe câu trả lời của Từ Phong, Lâm Ngữ Yến bất giác cau mày, đôi mắt tràn ngập sự nghi hoặc cùng hoang mang.
Tại sao lại không có cái tên Trình Khải? Chẳng nhẽ kiếp này Trình Khải đã không mượn nợ Phó Hào sao? Điều này thật vô lý. Nếu kiếp này bố mẹ của Trình Hiểu Yên vẫn là Trình Khải và Hạ Kiều, vậy thì không có lý do gì mà lựa chọn của họ lại có sự khác biệt so với kiếp trước.
Trong lòng Lâm Ngữ Yến không ngừng dấy lên hàng ngàn những câu hỏi cùng nghi hoặc. Nhưng cô cũng không hỏi thêm gì nữa mà chỉ chân thành nói lời cảm ơn Trạch Siêu cùng Từ Phong rồi rời đi.
Ngay sau khi Lâm Ngữ Yến rời khỏi, Trạch Siêu lập tức lấy điện thoại gọi cho Phàm Dực.
"Có chuyện gì nói nhanh đi tôi sắp có cuộc họp." Phàm Dực ở đầu dây bên kia lãnh đạm lên tiếng, ngữ điệu hoàn toàn khác so với vừa nãy lúc nói chuyện cùng Lâm Ngữ Yến.
Trạch Siêu chứng kiến rõ mồn một thái độ trọng sắc khinh bạn của anh ta thì không khỏi hừ lạnh một tiếng "Nếu anh mà biết vừa nãy tôi đã gặp ai, anh sẽ không còn giữ được cái thái độ lãnh đạm chết tiệt đó nữa đâu."
Đầu dây bên kia là một mảng im lặng, một hồi lâu sau, Phàm Dực mới lần nữa cất giọng "Anh vừa gặp Lâm Ngữ Yến?"
"..."
Lần này đến lượt Trạch Siêu im lặng, anh lại lấy ra thêm một điếu xì gà, ngậm vào miệng rồi ghé người về phía Từ Phong, để anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605450/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.