Tối đó, lúc Lâm Ngữ Yến về đến nhà đã là 9 giờ tối. Nhìn chiếc bàn ăn trong bếp với đầy các đĩa thức ăn đã chuẩn bị sẵn đang được đậy kín, khoé miệng Lâm Ngữ Yến khẽ cong lên, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Cô biết đây là Phàm Dực muốn đợi cô về cùng dùng bữa.
Một ngày làm việc mệt mỏi vốn đã rút cạn sức lực của Lâm Ngữ Yến, nhưng cô như vừa được truyền lại năng lượng. Cô bước chân thoăn thoắt, nhanh nhẹn chạy lên lầu tìm anh.
Đến trước cửa phòng làm việc của Phàm Dự, Lâm Ngữ Yến khẽ nhẹ nhàng vặn tay nắm, cô mở hờ cửa, vừa đủ để nhìn thấy toàn bộ bên trong phòng.
Đây là một cách tinh nghịch mà cô vẫn thường làm để thông báo cho Phàm Dực biết cô đã về và hai người có thể cùng dùng bữa.
Nhưng không giống với những lần trước Phàm Dực sẽ ngay lập tức nghe thấy động tĩnh và mỉm cười dịu dàng nhìn cô nấp sau cánh cửa, anh hôm nay dường như đang mải mê làm gì đó nên không phát hiện ra cô đã về.
Lâm Ngữ Yến biểu tình có chút hụt hẫng, cô đang định mở hẳn cửa ra bước vào thì tầm mắt lại rơi lên chuỗi vòng thạch anh đen mà Phàm Dực đang cầm trên tay.
Lâm Ngữ Yến mở to mắt kinh ngạc. Đó chẳng phải là chiếc vòng cô đã đưa cho anh để làm vật thế chấp ở kiếp trước, vào lúc cô vẫn còn là Trình Hiểu Yên sao?
Nếu hiện tại Phàm Dực đang sở hữu chiếc vòng đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605447/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.