Lâm Ngữ Yến nghe những lời của Ngô Quân thì trong lòng bỗng thấy vô cùng cảm kích, không ngờ anh ta lại đối tốt với cô đến vậy.
Trước giờ Lâm Ngữ Yến đối với Ngô Quân vẫn luôn không nóng không lạnh, chỉ đơn thuần là quan hệ trao đổi lợi ích trong công việc. Nhưng những lời nói chân thành của anh ta vừa rồi làm cô có cảm giác anh ta là đang thực sự xem cô là bạn.
Nhưng không hiểu sao Lâm Ngữ Yến đột nhiên cảm thấy cả người sởn gai ốc, cảm giác như nhiệt độ trong phòng bị giảm xuống đột ngột tận mấy độ.
Vừa lia mắt nhìn lên cô liền bị đôi mắt lạnh lẽo u tối của Phàm Dực chiếu thẳng vào làm cả người bất giác rùng mình sửng sốt.
Anh ta bị gì vậy? Sao đột nhiên lại xị mặt xuống? Ai chọc gì đến anh ta? Lâm Ngữ Yến khẽ chau mày, đúng là khó hiểu.
Sau đó cô không thèm để ý đến anh ta nữa mà tiếp tục cuộc hội thoại với Ngô Quân ở bên kia đầu dây "Cảm ơn anh, nhưng tôi không có khó khăn gì đâu. Chỉ là có một số việc cá nhân nên tôi chỉ đành rút khỏi dự án lần này.
Anh hãy trao cơ hội đó cho người khác nhé."
Ngô Quân chậc một tiếng, tiếp tục dốc hết lòng dạ khuyên nhủ Lâm Ngữ Yến thêm một lúc nhưng thứ nhận lại được chỉ là sự cương quyết từ chối của cô.
Anh hết cách chỉ có thể thở dài một tiếng "Được rồi, có vẻ cô đã suy nghĩ kĩ mới đưa ra quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605425/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.