Phàm Dực vừa vào đã gầm lên, Lâm Ngữ Yến vẻ mặt khó chịu đưa tay xoa xoa tai.
Trái ngược với trạng thái phẫn nộ của anh, cô bình thản hơn nhiều "Tôi đương nhiên là vẫn còn nhớ tôi đã là người có chồng. Ngược lại tôi còn lo rằng anh Phàm đây mới là người quên mất bản thân đã có vợ."
"Cô có ý gì?" Phàm Dực cau mày chất vấn.
Lâm Ngữ Yến phất tay, lời nói ra đầy vẻ châm chọc "Thôi bỏ đi, dù sao đó cũng không phải là chuyện mà tôi có thể can thiệp. Anh đừng lo, vụ tạo CP đó, giống như mối quan hệ của chúng ta vậy, chỉ là giả thôi. Tôi đối với cuộc hôn nhân này vẫn có sự tôn trọng tối thiểu."
Phàm Dực sắc mặt lúc này đã đen như đít nồi cháy khét, cả người anh giống như một ngọn lửa cháy rực, có thể thiêu rụi bất kỳ ai đến gần "Vậy mới nói tại sao cô lại đi làm ba cái trò tạo CP nhảm nhí đó? Cô nhận lại được lợi ích gì khi làm vậy?"
"Đó là công việc của tôi, không cần anh quản. Anh lo việc của mình đi, đừng xen vào chuyện riêng của tôi." Lâm Ngữ Yến cũng không hề nhượng bộ, mạnh mẽ đáp trả.
Phàm Dực cười khẩy "Công việc của cô chính là làm ba cái trò thấp kém đó? Bán danh tiếng để đổi lấy sự nổi tiếng? Vậy lần tới sẽ là gì? Cô sẽ bán thứ gì tiếp theo để duy trì sự nổi tiếng đó?"
Con người là vậy, trong lúc tức giận điều gì cũng có thể nói ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605422/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.