Biệt thự Mộng Yên
Chu Khánh thấy Lâm Ngữ Yến về đến thì cung kính cúi chào "Cô Lâm đã về."
Thông thường Lâm Ngữ Yến sẽ vui vẻ mà chào lại ông ấy, nhưng hôm nay cô không nói không rằng, lướt qua Chu Khánh đi thăng lên tầng 2 về phòng.
Lâm Ngữ Yến lấy xuống chiếc va li mà cô đem theo lúc đến đây, cô mở tủ quần áo và bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Động tác của cô vô cùng mạnh bạo, giống như đang trút giận lên đống quần áo kia.
Lúc đang thu dọn, đôi mắt Lâm Ngữ Yến chợt lướt qua rồi dừng lại ở chiếc gương trên tủ quần áo, nhìn vẻ mặt đang cau có tức giận của mình được phản chiếu qua gương, cô chợt khựng lại.
Nghĩ lại thì vì sao cô lại tức giận đến thế nhỉ? Đúng, quả thật hai người là vợ chồng hợp pháp, nhưng kể ra thì bọn họ cũng không phải kết hôn vì tình yêu hay có thứ gì đó ràng buộc mối quan hệ của cả hai, tỉ như con cái.
Hơn nữa, trước khi kết hôn Phàm Dực cũng đã từng đưa ra điều kiện rằng cô và anh sẽ không can thiệp vào đời sống riêng tư của đối phương. Và trong gần 1 năm chung sống đến nay anh ta vẫn luôn tuân thủ điều đó.
Phàm Dực chưa từng quá phận bao giờ, hai người đối đãi với nhau phải gọi là luôn tương kính như tân, hầu như không hỏi han gì về việc riêng của người kia.
Lâm Ngữ Yến tự hỏi liệu bản thân cô có đang làm quá mọi chuyện lên không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605420/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.