Tiếng gõ cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của Lâm Ngữ Yến, cô nhóc nữ hầu lúc nãy đã báo tin cho cô sau khi gõ cửa đều đặn ba tiếng thì từ bên ngoài nói vọng vào "Tiểu thư chuẩn bị xong chưa ạ? Tài xế đã chờ sẵn trước cổng."
"Ừm ta xuống ngay đây." Nói rồi Lâm Ngữ Yến xách cặp đi xuống dưới lầu. Nhìn thấy Lý Trạch Thu đang vuốt lưng cho Lâm Hoà Dụ để xoa dịu cơn giận của ông, bước chân cô hơi dừng lại, khẽ cúi đầu chào hai người rồi liền nhanh chóng đi ra ngoài cửa, không nán lại thêm.
Ra tới thềm cửa, Lâm Ngữ Yến dừng bước, cô quay sang chào tạm biệt nữ hầu "Ta đi rồi về, em ở nhà ngoan nhé, tiểu Trúc." Phương Trúc vui vẻ gật đầu, cười tươi vẫy tay chào Lâm Ngữ Yến.
Phương Trúc, người làm của Lâm gia và là nữ hầu thân cận của Lâm Ngữ Yến. Là 'vật thế chấp' của một con nợ nhiều năm về trước của Lâm gia.
Năm Phương Trúc 6 tuổi, bố mẹ cô đã mượn nhà họ Lâm một khoảng tiền lớn và đem đứa con gái duy nhất của mình ra để thế chấp. Từ đó cô trở thành người hầu của gia đình họ và làm việc cho đến tận bây giờ.
Bố mẹ Phương Trúc sau khi cầm trên tay số tiền thì đã sớm cao chạy xa bay, không rõ tung tích. Vì hậu quả mà bố mẹ để lại, Phương Trúc ở nhà họ Lâm luôn bị ức hiếp và bị bắt làm nhiều việc hơn những người khác. Cô không lúc nào được ăn no, thông thường chỉ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3605408/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.