Anh trong lòng bực tức, không nhìn nổi cái tên Bạc Lăng nữa, Lục Bách Hiên cũng không chấp nhận chuyện này anh ta nói về nhà trực tiếp gọi cho Thời Nhiễm xoá kết bạn chặn số điện thoại của Bạc Lăng đi, để như vậy người làm anh trai như anh ta không yên tâm một chút nào.
Cố Viễn Thần uống nhiều đến mức về đến khu chung cư đã bắt đầu chóng mặt có chút không tỉnh táo, nhưng nhớ lại chuyện Bạc Lăng đi xem mắt với cô thì lại muốn tức giận, con mắt nhìn người của cô dạo này kém đến vậy rồi sao?
Anh ấn nút thang máy đi lên tầng nhà của mình, vẫn còn liếc nhìn tin nhắn điện thoại nhưng không trả lời, tất cả đều không phải Thời Nhiễm nhắn anh không có thời gian.
Thời Nhiễm lúc này cô mang dép bông lúc ở bệnh viện, cô mặc quần jogger thun trơn cạp chun màu trắng trên túi quần bên phải có dòng chữ thêu nhỏ cùng với áo croptop ôm trơn cùng màu bên ngoài cô khoác chiếc áo len cardigan mỏng có viền áo xanh đỏ, cô muốn xuống cửa hàng tiện lợi ăn gì đó cả ngày nay sửa lại bản thảo của bộ sưu tập sắp đứt hơi rồi.
Cô cẩn thận đóng lại cửa rồi xoay người đã bắt gặp Cố Viễn Thần đi đến, bước chân anh có chút loạng choạng, cô nhìn ra được là anh uống rượu, nhưng nếu cô chạy lại đỡ thì chắc chắn anh sẽ nói cô chiếm tiện nghi của anh như lần trước.
Nên đành đứng nhìn anh đi đến, lúc này cô mới lên tiếng “ Cố Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-khong-thay-doi/2893439/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.