Thời Nhiễm không nấu cơm, cô cẩn thận để lại đồ ăn của anh vào tủ lạnh rồi ghi giấy note lại dán bên ngoài, sau đó đi đến tủ quần áo lấy toàn bộ quần áo của mình bỏ vào vali, mỹ phẩm cô cũng cất vào vali.
Bọn họ còn chưa quay lại, cô không thích mối quan hệ kiểu này, huống hồ chi nếu anh cứ muốn như vậy thì cô cũng không cần quay lại nữa, cô không muốn một mối quan hệ không rõ ràng như vậy.
Tâm trạng buồn bực khó chịu, cô nhắn tin gọi xe xong liền kéo vali đi xuống nhà để đi về, dù sao tranh thủ một chút trước khi anh chưa tan tầm, nếu anh tan tầm cô sẽ không thể về nhà được.
Cô sẵn sàng chấp nhận tất cả, nhưng chuyện anh không rõ ràng thế này, cô không chấp nhận được.
*
Ngày hôm đó sau khi chia tay anh, cô ngày đầu tiên còn không thể khóc được mà còn phải chạy từ nhà đến bệnh viện, rồi lại đến trường ôn thi, thời gian dài liên tục như vậy cho đến khi Thời Bắc chuyển sang nước ngoài điều trị, cô cũng phải thi tốt nghiệp.
Đến khi tốt nghiệp rồi, nhìn những người xung quanh đều có bạn bè, không thì người yêu đến cùng dự lễ, còn Thời Nhiễm chỉ có một mình, lúc đó đột nhiên cô cảm thấy cả thế giới của cô hình như kể từ ngày hôm đó đã thành màu đen rồi.
Cô về nhà lặng lẽ vào phòng, khung ảnh của anh và cô từng cùng nhau chụp ở trên bàn học, khoé mắt của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-khong-thay-doi/2893380/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.