Cố Viễn Thần để bão đảm khách đến dự, những người được mời và những người mua vé đều được anh cho người bố trí lái xe đến đón đến dự, anh sợ nhiều người bận quá đi không được, sợ khách mua vé rồi lại gặp trục trặc xe cộ không đến kịp để xem.
Nếu như vậy sợ rằng Thời Nhiễm sẽ không vui, cho nên để cô vui anh phải tìm cách mua vé 1000 người phải đến đủ 1000 người, hơn nữa buổi biểu diễn được bố trí an ninh rất nghiêm ngặt.
Thời Nhiễm ở trong phòng trang điểm, trang phục của họ là thanh xuân, cô mặc chiếc váy được thiết kế riêng chỉnh lại màu cho phù hợp là sự hài hoà giữa màu hồng phấn của hoa ngô đồng và màu xanh của những lá cây, cô mặc trên người chiếc đầm dài đến gót chân, nhìn xa còn tưởng là váy cưới.
Bên ngoài chiếc áo khoác được đính hoạ tiết hoa ngô đồng cùng loại hoạ tiết ở trên áo sơ mi của anh.
Bộ này được cô thiết kế theo kiểu tươi mới, đáng yêu, lại pha chút sự thanh lịch dịu dàng quyến rũ cho nên khi lọt vào mắt anh, lại không thể rời mắt, anh ngồi trên sofa đợi cô trang điểm, chăm chú nhìn người con gái của mình.
Đột nhiên anh đứng dậy bước đến chỗ của cô, cúi đầu xuống hôn lên môi cô một cái “ Tiểu Thời Nhiễm, em thế này có phải muốn lấy mạng anh không? ” vẻ đẹp ôn nhu nhàn thục của cô khiến tim anh không ngừng đập lên, yết hầu cũng di chuyển lên xuống.
Thời Nhiễm mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-khong-thay-doi/2893306/chuong-88.html