🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không phải Khương Lễ Hào muốn, chắc chắn là hắn không muốn. Nhưng hắn không thể ngăn cản bản thân có suy nghĩ muốn gọi điện cho Thẩm Trạch, gọi cậu đến và cả hai sẽ có một đêm điên đảo. Đây không phải phong cách của hắn. Hắn sẽ không luyến tiếc hơi thở và hương thơm của người kia. Ngay cả mùi vị của điếu xì gà cũng không làm hắn thấy hứng thú bằng hương vị ngọt ngào man mát trên áo của Thẩm Trạch mỗi lần hắn muốn cởi ra. Cơ thể cậu gầy gò, nhưng xương quai xanh như thể được thần điêu khắc. Và đó chính là thứ làm Khương Lễ Hào say mê không ngừng, còn hơn cả nốt ruồi mà hắn từng cho là điểm đáng tiền nhất trên cơ thể Thẩm Trạch.



Khương Lễ Hào biết mình điên rồi. Có lẽ hắn nên tìm bác sĩ hoặc là tìm đến người khác. Nhưng không, hắn vẫn không nhịn được mà tìm đến cậu.



Khi màn đêm buông xuống, Thẩm Trạch đứng ở quầy thu ngân nơi cửa hàng mình làm việc. Nên làm gì thì làm nấy, chào hỏi khách hàng, tính tiền, lại dọn dẹp quầy hàng. Dáng vẻ cậu bình thản như nước, nhưng trong thâm tâm lại rối như tơ vò khi phát hiện chiếc xe quen thuộc đang đậu cách đó không xa. Trời mưa rất nặng hạt, và tâm tình của cậu trai cũng nặng nề không kém. Trên môi Thẩm Trạch là nụ cười không ai bắt bẻ được, nhưng có Chúa mới biết, cậu mệt mỏi đến độ nào



Và tiếc thay, sẽ không ai có thể cứu rỗi cậu cả. Ngay cả chính bản thân cậu cũng không làm được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-yeu/3574487/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.