Edit + Beta: Vịt
Nhan Viện bị biểu tình đột nhiên trở nên kém của cậu dọa tới, cho rằng mình nói sai cái gì, liên tục không ngừng nói xin lỗi, lại bắt đầu khẩn trương lên.
"Không phải vì cậu." Hạ Bạch dịu xuống biểu tình trấn an cô mấy câu, đợi tâm tình cô nàng lại lần nữa ổn định sau đó càng cặn kẽ hỏi thăm tình huống lúc đó, sau khi biết được thiếu nữ gọi điện thoại kia từng mang theo hai cô gái khác đi qua trên lầu khách sạn, trong lòng có tính toán, nói cám ơn với Nhan Viên, sau đó thừa dịp lễ trao giải còn chưa bắt đầu, quay lại từ xa hướng Địch Thu Hạc ra hiệu một chút, đứng dậy đi ra bên ngoài phòng.
Lục tục có người tham gia buổi lễ vào hội trường ngồi xuống, Hạ Bạch mang theo Địch Thu Hạc tránh khỏi đám người, đi tới một góc không có ai.
"Sao thế?" Địch Thu Hạc thấy cậu vẻ mặt nghiêm túc, cũng theo đó nhíu lông mày, quan tâm hỏi, "Là xảy ra chuyện gì sao? Anh để ý chỗ ngồi hôm nay là dựa theo quốc tịch và trường học xếp, người ngồi bên cạnh em có phải tìm em phiền toái?"
"Không phải." Hạ Bạch lắc đầu, ngắn gọn thuật lại tán gẫu sau ngồi xuống cùng Nhan Viện một lần, hỏi, "Thiệu Phong và ông ngoại anh lần này không phải đều phái bảo tiêu đi theo chúng ta sao? Anh nhét người đâu rồi?"
Nghe xong suy đoán của cậu, biểu tình Địch Thu Hạc cũng trở nên lúng túng, nhưng cố kỵ cảm xúc của Hạ Bạch, lại miễn cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-trong-sinh-vo-tac-dung/2104718/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.