Edit + Beta: Vịt
*********Huhuuuu lạnh mún chớt TT^TT Triệu quý phi thị tẩm:(((((((
Trong tầm mắt mang theo sát khí của Hạ Bạch, Địch Thu Hạc đàng hoàng mà thổi tóc, bò lên giường.
"Mau ngủ." Hạ Bạch kéo rèm cửa sổ, trong phòng lập tức tối xuống.
Nhịn cả một đêm, lại giằng co một ngày, Địch Thu Hạc lúc tắm cũng đã buông lỏng thần kinh đại não rất nhiều sau khi vừa dính vào giường mềm mại thoải mái, lập tức thành thực nhả ra tín hiệu cần ngủ.
"Tiểu Bạch." Hốc mắt có chút chát, hết sức muốn nhắm lại, anh nhìn Hạ Bạch đứng ở bên giường, có chút không nỡ cứ như vậy đem thời gian gặp nhau ngắn ngủi ngủ qua, mạnh chống tinh thần nói, "Thời gian còn sớm, nếu không tôi cùng cậu xem bộ phim kinh dị? Xem xong vừa vặn ăn cơm tối."
"Không xem, đàng hoàng ngủ!" Hạ Bạch nghiêm mặt nhìn anh, mày nhíu lại, bộ dạng bất mãn hết sức, "Anh lại lăn qua lăn lại loạn, tôi liền trực tiếp đóng gói anh đưa trở về!"
Địch Thu Hạc bị bộ dáng hung ác của cậu chọc cười, không chọc cậu nữa, cười dịch dịch về phía bên cạnh, vỗ vỗ gối bên cạnh, mời mọc nói, "Cậu ngủ không, có muốn cũng ngủ một lát hay không?"
Hạ Bạch không đáp lời, tiến lên kéo chăn phủ trên mặt anh, sau đó giống như dỗ trẻ con ở trên người anh lung tung vỗ hai cái, uy hiếp nói, "Đem mắt với miệng toàn bộ nhắm lại cho tôi, đừng ép tôi động thủ đánh ngất anh."
Trước mắt triệt để tối, lồng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-trong-sinh-vo-tac-dung/2104670/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.