“ Khoan đã” y vội cản lại.
“ Làm sao vậy thiếu gia?” Tiểu Cẩn vội còn hơn chính cậu chuẩn bị đi thi, cậu chỉ sợ thiếu gia nhà mình đổi ý. Diệp Gia lắc đầu nói:” Việc này tính sau, hiện tại ta sắp đi đến Trấn Thủy”
“ Trấn Thủy, thiếu gia đến đó làm gì?” Tiểu Cẩn nghi hoặc.
Diệp Gia thở dài, buổi chiều sau khi được hắn đưa về nhà y liền bị phụ thân gọi vào phòng giao cho việc đi đến huyện Giang Thanh lấy danh Diệp tam công tử điều động một lượng lớn lương thực đến Trấn Thủy. Giang Thanh gần với Trấn Thủy nhất còn có cửa hàng chi nhánh của Diệp gia cũng ở đó nên việc vận chuyển lương thực sẽ dễ dàng hơn, nếu xuất phát từ Thanh Châu phải mất vài ngày đường lỡ trên đường gặp mưa bão thì lương thực sẽ hỏng mất.
Tiểu Cẩn chỉ đành kiềm nén tâm tình chuẩn bị đồ dùng cho thiếu gia, ngày mai mọi người liền xuất phát. Buổi sáng xe ngựa của Diệp gia đã chuẩn bị sẵn, người hầu cũng chỉ có Tiểu Cẩn đi theo có lẽ do chức danh Khâm sai đi cùng đã làm người khác yên tâm nên chừng ấy người là đủ, cũng không phải ra chiến trường mang nhiều người theo làm gì?
Tống Mạn Vũ đã đến từ sớm, Diệp lão gia sau khi dặn dò nhi tử của mình xong lại quay sang nói với hắn:” Đại nhân, tệ nhi của thảo dân trên đường đi chỉ sợ làm phiền đến ngài, mong ngài lượng thứ cho”
Hắn nhìn y rồi quay lại nói:” Không phiền”
Diệp lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681677/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.