Hắn nắm tay Diệp Gia chậm rãi dạo giữa đường phố, Diệp Gia cảm thấy như vậy rất tốt, năm nay chính là năm đầu tiên hai người ở bên nhau. Hắn mang người đến một sạp đèn lồng, chỉ cần viết ước nguyện vào đèn lồng rồi thả trên sông Ước Nguyện nhất định điều ước sẽ trở thành hiện thực. Y cầm chiếc đèn thỏ trắng trên tay có chút muốn cười quay sang hắn hỏi:” Huynh cũng mê tín như vậy?”
Hắn cũng mang theo một chiếc đèn thỏ trắng nói:” Chúng ta cứ viết đi, biết đâu lại thành sự thật”. Hắn dắt tay y đến bờ sông Ước Nguyện, dọc hai bên bờ đã có nhiều người ở đấy thả đèn, hắn bèn kéo người đến một góc khuất rồi ngồi lặng lẽ viết ước muốn của mình.
Y cũng không nghĩ nhiều bèn chìu theo hắn viết ước nguyện của mình, nhưng khi đặt bút lại không biết viết gì cho phải, ý nguyện của y… Hắn viết xong liền quay sang nhìn y, cùng lúc y cũng dừng bút, hắn hướng đến trêu trọc:” Đã viết xong rồi, không bằng chúng ta trao đổi một chút?”
Diệp Gia nhướn mày che giấu lòng đèn của mình:” Hừ, nếu huynh muốn linh nghiệm thì không nên để lộ ước nguyện của mình”
Hắn khẽ cười:” Được”. Hai người thả đèn trên dòng sông, hai chiếc đèn thỏ trắng dần hòa vào dòng ánh sáng nhu hòa của những chiếc đèn lòng khác xuôi theo dòng nước trôi về nơi xa, không biết nó sẽ trôi đến đâu nhưng trong lòng những người ngồi cầu nguyện nơi đây đều cầu nó sẽ đến tay của những vị thần tiên trên bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681639/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.