Diệp Gia mím môi, sau đó phất tay để người của hắn tránh sang một bên một mình y đứng đối diện với Lý Quang Dao đang ngồi trên nền đất. Sau khi người đã đi khỏi y mới mở miệng:” Ngươi rốt cuộc là biết chuyện gì về Mạn Vũ?”
“ Mạn Vũ?” Lý Quang Dao khẽ nhếch môi nâng mắt nhìn y:” Xưng hô cũng thật thuận miệng? Bất quá ta có chút tiếc cho ngươi”. Một lần nữa Lý Quang Dao cụp mắt xuống, Diệp Gia cũng không mấy phản ứng:” Ý ngươi là gì? Rốt cuộc ngươi đã giở trò gì?”
“ Ta làm sao dám giở trò cơ chứ… “, Lý Quang Dao dừng lại một chút rồi mới nâng mắt lên đối diện với y chậm rãi nói:” Nếu ta nói ta đã chết một lần, sau đó trọng sinh trở lại, ngươi có tin không?”
Diệp Gia nhướn mày không cho ý kiến, Lý Quang Dao không mấy để ý đến thái độ có tin hay không của y mà tiếp tục nói:” Ta trọng sinh trở về ngay thời điểm trước khi được ngươi cùng Mạn Vũ cứu ta thoát khỏi bọn thổ phỉ mấy ngày. Ngươi cũng biết người trọng sinh vẫn nhớ được kí ức của kiếp trước, ta lại sơ ý bị tên Tống Mạn Cảnh kia nắm thóp liền bắt ta vào đây tra tấn muốn biết được chuyện tiếp theo”
Chuyện sau đó đương nhiên Lý Quang Dao không chịu nổi tra tấn mà nói ra, nhưng cũng may cậu chỉ nói vài chuyện bao quát không chi tiết, kết hợp với kiếp này mọi chuyện gần như đã thay đổi nên Tống Mạn Cảnh không lường trước được chuyện sẽ xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681585/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.