Đến nơi đã thấy Diệp Gia ngồi sẵn ở đấy, món ăn gần như được mang lên đủ vẫn còn nóng hổi. Diệp Gia muốn đứng lên hành lễ thì hắn đã nhanh bước đến nói:” Từ này về sau không cần hành lễ với trẫm”
Diệp Gia gật đầu:” Vâng”
Hắn cùng y ngồi xuống, lại thấy không khí giữa hai người vẫn ngượng ngùng hắn đành lên tiếng trêu chọc:” Là Thượng quân muốn chờ trẫm về ăn cùng sao?”
“ Thần dùng bữa cùng Hoàng thượng không được sao?” Diệp Gia nghiêng đầu hỏi.
Hắn nhìn y sau đó khẽ cười:” Đương nhiên là được, Thượng Quân của trẫm nói thế nào trẫm cũng đều nói được”
Diệp Gia rũ mắt yên lặng, hắn nhướn mày muốn nói tiếp thì đã thấy hai tai của y đã đỏ ửng. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy vui vẻ, bên ngoài hắn lại nghiêm túc nói:” Vậy trẫm không phụ lòng tốt của Thượng Quân, mau dùng bữa nào”
Hai người yên lặng dùng bữa, chốc lát hắn liền gắp thức ăn cho y, y cũng đáp lại gắp thức ăn cho hắn. Hiên Tử đứng bên cạnh chỉ đành cúi đầu xem như không nhìn thấy, anh có cảm giác sắp đến mình sẽ trở thành người dư thừa ở đây mất rồi.
Dùng bữa xong hắn phải đến ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, y lại thấy mình không có chuyện gì làm đành trở về tẩm cung. Đúng vậy là tẩm cung, nếu là thông thường người được gả cho hoàng thượng dù là Hoàng hậu cũng sẽ có cung riêng, nhưng kể từ khi y được phân vào tẩm cung của hắn liền không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681574/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.