Tống Mạn Vũ lại kiểm tra một lần nữa mới yên tâm căn dặn người:” Vậy khanh tắm rửa trước, nếu không sẽ bị cảm lạnh”. Nói rồi hắn liền rời đi để y một mình ở bể tắm, y nghe lời cởi y phục rồi tự mình bước vào bể tắm. Vì ban nãy được hắn hong khô người lại truyền thêm ít nội lực cho y nên y không cảm thấy lạnh là bao, nay lại được nước ấm bao quanh khiến y thoải mái thở dài. 
Ngâm mình trong chốc lát y mới đứng dậy nhưng phát hiện trong đây chỉ có y phục bẩn trước đó của y, còn y phục mới thì lại không mang vào. Diệp Gia còn đang phân vân không biết có nên mặc y phục bẩn hay không thì hắn đã từ bên ngoài bước vào, hai người đứng đó nhìn nhau. 
Sau cùng hắn mới hồi thần đem y phục mình mang đến đưa cho y rồi vội nói:” Khụ, khanh mau thay y phục”, rồi nhanh chóng rời đi. Diệp Gia cũng bị tình cảnh này làm cho đỏ bừng cả mặt, y không một mảnh vải che thân đứng ở đó, chỉ sợ hắn đã nhìn thấy đi? Khụ, dù sao cũng là nam nhân không cần phải ngại. Y cố thuyết phục chính mình rồi mau chóng thay y phục đi ra ngoài, ở đó hắn đã ngồi đợi y. 
Tống Mạn Vũ cảm thấy trong người thật nóng muốn ra ngoài để giải tỏa nhưng lại chợt nhớ Diệp Gia vẫn còn bên trong đành nhịn xuống, sau khi người đi ra hắn mới bình ổn trở lại đem người đi đến cạnh bàn. Ở đó đã đặt sẵn cháo hoa, hắn để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681560/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.