Mấy hôm nay Ân Duệ Sâm không đến tìm hắn, nhưng không ngày nào không nhắn tin chào buổi sáng hắn. Nại Triết nhớ đến dáng vẻ bận đến không có thời gian ngủ của Phương Hoằng Lâm, chắc Ân Duệ Sâm cũng không rảnh hơn Phương Hoằng Lâm bao nhiêu.
Có thời gian, hắn liền tìm xem mấy phòng. Chỗ Ân Duệ Sâm gửi cho hắn tốt thì có tốt thật, nhưng Nại Triết vẫn cảm thấy đó là chỗ của cậu, tiền thuê nhà lại do cậu trả, vào đó ở cứ như nợ ân tình người khác. Hắn vẫn nên tự tìm chỗ tốt hơn. Hắn mất mấy ngày tìm được căn phòng ưng ý, sau đó gọi điện thoại cho bác sĩ, nhờ ông gửi lời cho em gái hắn, hắn mua nhiều món nó thích lắm, ngày mai sẽ đến thăm nó. Bác sĩ biết hắn đã nghĩ thông suốt, cũng không nói thêm gì nữa.
Khi Nại Triết xách một túi đồ ăn lớn đến, tinh thần em gái hắn tốt hơn bình thường rất nhiều, ánh mắt sáng tỏ, ngay cả sắc mặt cũng hào hào hơn trước nhiều. Cô ngồi trên giường, thấy Nại Triết vào, vươn tay cười tươi với hắn: “Anh hai!”
Nại Triết bỏ túi đồ ăn xuống, ôm lấy cô, gương mặt tươi cười. Hôm nay không nói mấy chuyện không vui, họ đều phải vui vẻ.
Bác sĩ nhìn họ, ôn hòa nói với Ngọc Nhiên: “Hôm nay không cần theo quy định nữa, muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì cũng được.”
Ngọc nhiên hô “Yeeh!” một tiếng, thấy bác sĩ ra ngoài rồi, vội vàng không chờ nổi hỏi Nại Triết: “Có đùi gà không?”
“Tất nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-bat-dau/2470860/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.