Thời gian như mây bay, tháng ngày như nước chảy; Chớp mắt thu sang, lá úa lụi tàn...
...
Gần đây, bản thần bị ho; có lần ta ho hơi nhiều chút, kết quả khăn tay liền thấm đầy máu tươi. Thân thể của ta cũng gầy xuống không ít, y phục trước đây đã không còn mặc vừa nữa.
Ta vốn luôn biết rõ, thời gian còn lại của mình sắp cạn kiệt.
Phần Thiên đã hạ lệnh đình chiến, Thần tộc cũng không có ý định đuổi cùng giết tận chúng ta. Bọn họ biết, chúng ta thân ốc đã không mang nổi mình ốc; tất cả đều đang chờ ngày ta ngã xuống, toàn bộ Ma tộc cũng bồi táng theo ta, vĩnh viễn biến mất trong trời đất.
Thân là thần bảo hộ Ma tộc, chẳng ngờ kết cục của ta lại thê thảm thế này.
Trác Huyền đến thăm ta vào một buổi chiều có mưa. Ta vốn đã trả tự do cho hai người bọn họ, nhưng Trác Huyền cố chấp không đi, còn tên Tử Dạ kia dõng dạc tuyên bố sẽ lưu lại đến khi tận mắt nhìn thấy ta chết. Con người đó vẫn giữ thái độ khinh miệt của hắn nghênh ngang đi hết chỗ này đến chỗ nọ, khiến cho lòng người bực tức khó chịu. Trác Huyền mang đến cho ta một bát canh bổ, ta mới uống một ngụm đã ho không ngừng, máu tươi ướt đẫm vạt áo trước ngực. Bản thần biết thân thể này đã gần đến cực hạn, linh lực cạn kiệt không thể tiếp tục níu giữ hồn phách, nhưng ta vẫn do dự...
Chung quy lại vẫn là do ta sợ chết.
"Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-lich-kiep-day-dua-ca-doi/3096189/chuong-12-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.