Thân phận của ta ở phàm thế-Triệu Khuynh Hoạ-thiên kim của tướng gia quyền hành khuynh đảo triều chính.
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, chớp mắt ta đã mười chín tuổi. Trong mười chín năm này, ta bị tên phàm nhân chết băm kia bắt học đủ thứ: từ cầm kì thư họa đến nữ công gia chánh, từ tôi luyện võ nghệ đến rèn giũa tâm cơ; thực còn khổ hơn năm đó bị Phụ Thần bắt học thiền lý, học kinh Phật...Ta vừa lười biếng một chút, ông ta liền dùng chổi lông gà đuổi đánh ta ba ngày ba đêm. Bản đế cơ âm thầm ghim hận, định bụng sau này ông ta chết rồi, nhất định phải dặn dò Mạnh Bà múc cho ông ta nhiều canh một chút, để ông ta đầu thai thành kẻ si ngốc, một đời đau khổ thê lương.
Bỗng một ngày đẹp trời, vị phụ thân hờ kia đột nhiên tốt tính, bảo ta không cần học nữa; lại chuẩn bị cho ta một chiếc thuyền hoa, cho ta hạ thuỷ du ngoạn trên sông một ngày thoả thích.
Bản đế cơ có một dự cảm cực kỳ xấu.
Quả nhiên thuyền hoa của bản đế cơ vừa ra giữa dòng liền bị thủng, nước cứ thế tràn vào, đám nô tì hô to gọi nhỏ cứu mạng loạn hết một khúc sông. Bản đế cơ xem như xui xẻo, ngã nhào khỏi thuyền.
Ta vẫn luôn giác ngộ, Ti Mệnh là kẻ không đáng tin.
Thế nên trước khi hạ phàm, ta còn đặc biệt mang theo Toả Tiên Thuỷ, đem một thân linh lực cất giấu vào đó mới yên tâm. Lúc này ta đang động ngón tay kết một tầng tiên chướng ngăn nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-lich-kiep-day-dua-ca-doi/136246/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.