Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hiện tại mấu chốt nhất chính là làm cho cái đồ chướng mắt Nguyễn Tĩnh Vi biến mất khỏi trường học, làm sao để thanh danh xấu xí, bị Nguyễn Chính Trạch hoàn toàn ghét bỏ!
“Ba, cũng có thể là tung tin vịt thì sao...”
“Cái gì mà tung tin vịt, ruồi bọ chỉ bâu vào trứng thối, nếu nó mà giữ khuôn phép thì sao có thể bị người bố trí?”
“Vừa rồi Dì Lý nói vậy con không nghe được sao? Nó mặc váy ngắn còn không che gối đâu...”
“Tóm lại nếu nó dám cho Nguyễn Gia chúng ta mất mặt, ba sẽ không tha cho nó!”
“Được rồi, đồ ăn đều chuẩn bị tốt, Tư Vũ, các bạn học của con có phải tới rồi hay không, mẹ nghe thấy dưới lầu rất náo nhiệt...” Điền Tiểu Phân xoa xoa tay, đầu đầy mồ hôi từ phòng bếp đi ra nói với hai cha con.
Nguyễn Tư Vũ cuống quít đứng dậy dò đầu nhìn ra cửa sổ nhìn xuống dưới lầu: “Tới rồi mẹ, mẹ mau bày đồ ăn lên, con vào phòng thu thập một chút.”
Nguyễn gia náo nhiệt lên, Nguyễn Tư Vũ xinh đẹp hoạt bát, trong trường học có rất nhiều người thích cô ta.
Nguyễn Tĩnh Vi đứng ở phía sau gốc cây, nhìn Nguyễn Tư Vũ đỏ mắt xuống lầu đón bạn học vào nhà, cô biết rất nhanh thôi trong trường học lại sắp có đủ loại đồn đãi.
Rốt cuộc, Nguyễn Tư Vũ bị thương, nhất định sẽ hoa lê đãi vũ nói ngoa.
Đời trước cô không ầm ĩ với Điền Tiểu Phân và Nguyễn Tư Vũ mà ở trong nhà bận rộn chuẩn bị sinh nhật cho Nguyễn Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-tong-thong-dinh-mot/194417/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.