Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Từ bé Nguyễn Tĩnh Vi trưởng thành trong gia đình như vậy cho nên tính tình trầm mặc lại tự ti, ăn đánh cũng không la, Điền Tiểu Phân cùng Nguyễn Tư Vũ cũng vì thế mới bắt nạt cô đến thuận tay, chỉ cần trong lòng người nào tức giận sẽ lấy Tĩnh Vi ra trút giận.
Quanh năm suốt tháng Tĩnh Vi không lấy một ngày an lành cũng vì thế mùa hè nóng bức cô cũng chưa từng mặc váy ngắn tay.
Nhưng hôm nay, từ trước đến nay cô em gái vẫn luôn nhẫn nhục, chịu đựng, ngoan ngoãn giống con chim nhỏ bỗng nhiên học được cách phản kháng?
Thật đúng là thú vị.
Nguyễn Tư Vũ nhướn mày giọng điệu mỉa mai: "Mẹ, mẹ nhìn thấy không, cánh cứng rồi, không nghe lời nữa, haha, lại thêm mấy năm nữa nói không chừng lại ra tay đánh mẹ cãi bà già này đấy."
Điền Tiểu Phân là một người động một chút là như pháo nổ, Nguyễn Tư Vũ châm ngòi vài câu, bà ta liền nổi giận, cầm chổi lông gà không thèm quan tâm đánh lên đầu Tĩnh Vi: "Tao cho mày khóc này, tao cho mày gào này, mày có giỏi thì khóc đi, thế nào, mẹ dạy con, tao xem ai dám xen mồm?"
Lúc này Tĩnh Vi không hề cử động hay né tránh.
Điền Tiểu Phân ra tay rất dùng sức huống hồ bà ta đánh con thành quen, đứa con bà ta ghét bà ta càng ra tay không biết nặng nhẹ.
Cánh tay cẳng chân đều là vết máu, da thịt trắng mềm lộ ra những vết bầm máu, nhìn chật vật vô cùng.
Nguyễn Tư Vũ nhìn thế, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-tong-thong-dinh-mot/194413/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.