"Anh bỏ tay khỏi eo em ra đi. Đau quá."
Quả nhiên dù Lăng Thiếu Hàn đang tức giận thì khi nghe giọng nói nhỏ của cô, cánh tay đã nới lỏng không ít, anh kéo cô đi thẳng về phía xe của mình, nhét cô vào trong xe đóng sầm cánh cửa lại làm cho Hạ Thư Hinh thoáng giật mình vì tiếng động.
Cô nhìn ra bên ngoài chỉ thấy anh đứng hơi tựa người sau xe, châm một điếu thuốc rít một hơi sau đó lấy điện thoại ở trong túi quần ra gọi đi một cuộc điện thoại.
Đáng tiếc, chiếc xe này cách âm rất tốt nên cô chẳng nghe thấy anh nói gì với đầu dây bên kia.
Lát sau Lăng Thiếu Hàn trở lại xe, ngồi vào ghế bên cạnh cô, cánh cửa ngăn cách khoang xe được kéo xuống khiến cho vị tài xế đang có lòng muốn hóng chuyện đành ngậm ngùi im lặng lái xe.
Ngồi yên vị trong xe, thanh âm trầm thấp người đàn ông bên cạnh cất lên: "Nói đi."
"Nói, nói gì cơ?"
Hạ Thư Hinh khó hiểu nhìn Lăng Thiếu Hàn.
Lăng Thiếu Hàn híp mắt quay sang đối diện với cô: "Em không định giải thích một chút chuyện vừa xảy ra tối nay hửm?"
Hạ Thư Hinh à một tiếng, cô thản nhiên nói: "Chẳng phải lúc ở bên ngoài em đã giải thích rõ ràng rồi ư? Không phải anh hiểu hết rồi à?!"
Sắc mặt Lăng Thiếu Hàn bỗng chốc đen xì: "Ha, Hạ Thư Hinh, em bảo anh hiểu cái gì? Hiểu em đứng yên đó cho người ta có cơ hội lợi dụng hửm?"
Nửa tiếng trước ở biệt thự Cẩm Nhiên nằm ở ngoại ô thành phố, cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-em/478566/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.