"Cạch."
Theo tiếng cánh cửa bật mở, những người ở trong căn phòng rộng lớn lập tức quay đầu về hướng cửa, nhìn thấy người đến là Lăng Thiếu Hàn, một người đàn ông trong số họ cất tiếng: “Thiếu Hàn, cậu đến rồi.’’
Lăng Thiếu Hàn khẽ gật đầu với bọn họ, anh nhìn qua chiếc giường lớn có một người đàn ông nằm ở đó, trên người gắn đủ các thiết bị y tế, bên cạnh giường có 2-3 người đang chữa trị vết thương cho anh ta và vài người đang đi qua đi lại giữa căn phòng.
Lăng Thiếu Hàn đi đến cạnh giường, người đàn ông đang nằm đó sắc mặt nhợt nhạt, môi tím tái, trên bả vai và ngực có vài vết thương đã được băng bó. Ở chiếc khay nhỏ đặt trên bàn có đặt hai viên đạn dính máu vừa được lấy ra. Anh ta vừa thấy Lăng Thiếu Hàn liền có ý định muốn ngồi dậy đột nhiên lại bị anh ngăn lại.
“Cậu đang bị thương, đừng cử động mạnh.’’
“Vâng, lão đại.’’
Lăng Thiếu Hàn gật đầu, anh nói: “Có nhớ mặt người bắn cậu không?’’
“Lúc đó quá tối, tôi không thể thấy rõ được gương mặt của kẻ đó, chỉ biết anh ta mặc quần áo màu đen, lúc giao đấu tôi đã nhìn thấy hình xăm rất nhỏ, giống chữ Z ở sau gáy anh ta.’’
“Liệu có phải là người của Zane không?’’
Lời này vừa cất lên, cả phòng chợt im lặng.
“Kẻ muốn diệt trừ Lôi Thiên và đội quân Hắc Ưng có rất nhiều. Nhưng kẻ hận Lôi Thiên nhất cũng chỉ có Zane.’’
Còn nhớ năm đó, Lôi Thiên vẫn còn ở trong quân đội, anh đã lập biết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-em/478563/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.