"À phải rồi Tiểu Yên, hai hôm nay chị không thấy Y Vân đi làm. Cô ấy bận gì à?"
Triệu Y Vân là trợ lý chính của cô, đồng thời cũng là cô bạn học cùng lớp với cô hồi đại học. Sau này tốt nghiệp, cô mở văn phòng riêng cô ấy là người đầu tiên đồng hành cùng cô cho tới ngày hôm nay.
Hôm trước người Lăng Lệ Dương nhắc đến cũng chính là cô ấy.
Có điều Hạ Thư Hinh cảm thấy rất kì lạ, từ hôm thiết kế của cô bị sao chép thì ngay hôm sau Triệu Y Vân lại xin nghỉ việc vài hôm.
Lạc Yên lắc đầu: "Em cũng không biết nữa, chịu Vân chỉ nói nhà có việc nên xin nghỉ vài hôm thôi ạ."
"Được rồi, em ra ngoài đi."
Hạ Thư Hinh gật đầu, phất tay.
Đợi sau khi Lạc Yên đi khỏi, Hạ Thư Hinh mới ngồi lại bàn. Cô trầm tư giây lát sau đó lấy điện thoại ra gọi cho ai đó một cuộc điện thoại.
…
Đúng 2 giờ chiều, Hạ Thư Hinh đang định chuẩn bị đến nơi thi công công trình thiết kế xem thì điện thoại đột nhiên rung lên.
"Tiểu Hinh, con mau đến bệnh viện đi. Ông nội không xong rồi."
Nghe thấy giọng nói của mẹ ở đầu dây bên kia, nét mặt cô khựng lại.
"Vâng, bây giờ con đến ngay."
Kết thúc cuộc gọi, Hạ Thư Hinh vội vàng gập laptop lại rồi gọi điện thoại bàn báo cho Lạc Yên hủy lịch trình chiều nay.
Cô cầm lấy áo khoác và túi xách rời khỏi văn phòng, lấy xe chuẩn bị đến bệnh viện.
Lúc đến nơi cô thấy có mấy người đứng bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-em/478546/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.