"Đúng là không tin tưởng thật."
Lăng Thiếu Hàn và Dương Quý Thần cùng với Tần Khải là bạn nối khố. Ba người cùng nhau lớn lên, cùng nhau thực hiện lý tưởng, bước vào quân đội, chỉ là năm đó Dương Quý Thần vì một số lý do cá nhân nên đã đến muộn ngày báo danh, còn Lăng Thiếu Hàn ở trong quân đội nhiều năm lại đột ngột rũ bỏ quân phục, hiện tại chỉ còn mình Tần Khải vừa là một bác sĩ quân y vừa là đội trưởng tiền nhiệm đội tác chiến "Hắc Ưng" trực thuộc tổng chỉ huy quân đội quốc gia.
"Thăm người bệnh xong rồi, có phải bây giờ anh nên về rồi không?"
Một người đuổi khách đã đành, huống hồ Dương Quý Thần bị tận 2 người đuổi. Một người là bạn thân, người còn lại là cô em gái họ, anh ta thấy tổn thương quá.
"Được rồi, hai người đúng là hợp ý nhau đấy, tôi về là được chứ gì. Khó khăn lắm hai người mới có dịp ở cạnh nhau. Không làm phiền nữa."
Hạ Thư Hinh lườm anh ta: "Lẽ nào anh còn muốn làm phiền đến hết đêm hả?"
"Không muốn."
"Buồn ngủ quá. Cửa vẫn mở, em không tiễn anh đâu."
Hạ Thư Hinh ngáp dài một cái, đưa tay lên vỗ vỗ miệng rồi xoay người về phòng ngủ của mình, bỏ lại hai người đàn ông đứng trong phòng khách.
Sau khi Hạ Thư Hinh về phòng, sắc mặt cà lơ phất phơ của Dương Quý Thần bỗng trở nên nghiêm túc.
"Đêm nay hai cậu đúng là hành động quá nông nổi. Ông cụ bảo tôi chuyển lời này đến cậu và Tần Khải."
Lăng Thiếu Hàn mím môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-em/478544/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.