"Thiếu Hàn, Tiểu Hinh đang ở chỗ cháu à? Tình hình con bé thế nào? Hôm nay ta thấy con bé rời khỏi lễ đường, tâm trạng rất không ổn…"
"Bà nội, cô ấy không sao, hiện tại vẫn đang ngủ. Bà đừng lo lắng quá, tránh cho huyết áp tăng cao."
"Được. Khi nào nó tỉnh nhớ bảo nó gọi cho bà đấy, biết chưa?"
"Vâng."
"Bà nội Lăng gọi à?"
Hạ Thư Hinh đứng cách vị trí Lăng Thiếu Hàn đứng không xa, thấy Lăng Thiếu Hàn đã cúp máy cô mới cất giọng hỏi.
Lăng Thiếu Hàn quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Thư Hinh đứng ở cửa phòng khách, anh hơi ngẩn ra rồi hỏi.
"Nghe thấy hết rồi?"
Hạ Thư Hinh gật đầu.
Lúc nãy, cô thấy bụng kêu sùng sục, muốn ra ngoài hỏi Lăng Thiếu Hàn trong nhà có thực phẩm gì không, cô muốn nhét vào bụng lót dạ.
Ra không đúng lúc, đoạn hội thoại giữa anh và bà cụ Lăng cô đều nghe rõ.
Lăng Thiếu Hàn nhìn cô vài giây, anh xoay người đi đến cửa, lấy một đôi dép lông con thỏ màu hồng trên tủ giày dép mang đến trước mắt cô, trước ánh mắt ngẩn ngơ của cô, anh xổm người, đặt đôi dép vào chân cô.
"Tôi…tôi tự làm."
Hạ Thư Hinh bị hành động bất ngờ của anh dọa sợ, cô vội vã cất tiếng, né tránh sự động chạm của anh, xỏ chân vào đôi dép lê màu hồng.
Đùa chứ! Lăng Thiếu Hàn là ai?
Anh là gia chủ của gia tộc Lục gia, một gia tộc có lịch sử lâu đời hàng trăm năm, là thiếu tướng trẻ tuổi nhất ở đất nước này, là tổng tài tập đoàn Lục thị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-em/478533/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.