Mấy ngày gần đây Thẩm Vọng Tân đều liên tục diễn cảnh võ thuật, kết thúc một ngày trang phục biểu diễn đều đã ướt đẫm, quay xong thay đồ ra chuẩn bị rời đi thì như thường lệ chào hỏi mấy người đạo diễn Triệu, còn chưa bước lại gần đã nhìn thấy người mà anh diễn cùng nguyên ngày Trịnh Khang đang nói gì đó với đạo diễn Triệu.
Triệu Hoa sau khi nhìn thấy Thẩm Vọng Tân thì cười cười với anh, “Tiểu Thẩm. xong việc rồi, định quay về khách sạn à?”
Thẩm Vọng Tân gật đầu, “Vâng, đạo diễn Triệu.”
“Ừ, vậy về đi, đi đường chậm chút nhé.”
Triệu Hoa vừa dứt lời, Trịnh Khang gọi to đạo diễn Triệu một tiếng, “Đạo diễn Triệu!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vọng Tân khom người chào đạo diễn Triệu, rồi mới xoay người rời đi.
Trịnh Khang nhìn bóng lưng Thẩm Vọng Tân rời đi, biết cảnh diễn đó không thể quay lại rồi.
“Đạo diễn Triệu…”
Đạo diễn Triệu thu hồi tầm mắt, ánh mắt hờ hững nhìn về phía Trịnh Khang, “Còn có việc?”
Đạo diễn Triệu, tôi thật sự cảm thấy vừa rồi cảnh quay đó vẫn chưa phát huy trọn vẹn…”
“Tiểu Trịnh, cậu có phải cảm thấy tôi đối với cậu tốt quá mức rồi?
Trịnh Khang sững người, “Đạo diễn Triệu?”
“Có vài điều, tôi cũng không muốn nói thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2524289/chuong-6.html