Chiều hôm đó, sau khi Tô Tinh Dã trở về từ chỗ cô giáo Tần, dì Phùng nói với cô: "Tiểu thư Tinh Tinh, hôm nay tôi nhận giúp cô một kiện chuyển phát nhanh, đặt ở cửa phòng của cô."
Tô Tinh Dã vừa nghe đã biết là cái gì, ánh mắt sáng lên, thế là vừa cười vừa bước nhanh đi vào bên trong, "Vâng, cám ơn dì Phùng.”
Dì Phùng còn đang nhớ lại nụ cười vừa mới lộ ra của Tô Tinh Dã, chờ bà phản ứng lại, đã chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng cô bước vào đại sảnh, bước chân rất nhanh. Vì thế mà động tác tưới hoa của bà hơi dừng một chút, không khỏi lẩm bẩm nói: "Là mua món đồ yêu thích gì sao?”
Dương Vân đúng lúc trở về nghe được những lời này của dì Phùng, vì thế nghi hoặc hỏi, "Đồ yêu thích gì ạ?"
Dì Phùng cười nói với Dương Vân: "Vừa mới nói với tiểu thư nhận giúp cô ấy một kiện chuyển phát nhanh, tiểu thư thoạt nhìn rất vui vẻ, đoán chừng là mua món đồ yêu thích gì đó.”
Dương Vân gật đầu, "Là vậy à, để cháu đi xem thử."
"Được, cháu đi đi."
Dương Vân lên lầu phát hiện cửa phòng ngủ của Tô Tinh Dã không đóng, cô ngồi trên sô pha đang bóc kiện chuyển phát nhanh.
Tô Tinh Dã nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, "Chị Vân?"
Dương Vân đi vào, hỏi: "Mua cái gì mà vui vẻ như vậy?”
Lúc này chuyển phát nhanh của Tô Tinh Dã đã tháo được hơn phân nửa, sau khi Dương Vân đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2524213/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.