Editor: Thanh Việt
Sức thở của Tô Tinh Dã thật sự không thắng nổi Thẩm Vọng Tân, mỗi lần hôn đến sau cùng đều là cô bại trận trước, lần này cũng không ngoại lệ. Cho đến khi cô duỗi tay nhẹ nhàng đẩy ngực anh, lúc này Thẩm Vọng Tân mới tách bờ môi của mình, sau đó cả hai hé miệng tách ra, một sợi chỉ màu bạc bị kéo dài, gò má của Tô Tinh Dã đã đỏ tới mức không thể đỏ hơn, nóng đến nỗi không thể nóng hơn, tay nắm lấy quần áo anh đã chặt hơn vài phần.
Thẩm Vọng Tân tất nhiên là nhận ra, anh cười vươn ngón tay lau dấu vết bên khoé miệng cô, sau đó ôm chặt cô một lần nữa, sức mạnh kia như muốn khảm cô vào tận máu xương, hoà thành một thể, anh khàn giọng hỏi: “Có giận anh không?”
Tô Tinh Dã làm sao giận anh được, căn bản cũng không phải là cô tức giận, chỉ là có hơi ấm ức, nhưng mà chút ấm ức này đã sớm biến mất gần như không còn trong nụ hôn triền miên vừa nãy rồi, lúc này chỉ còn lại sự vui mừng tràn ngập, khuôn mặt nhỏ áp lên ngực anh, cảm nhận hơi thở quen thuộc, “Không giận.”
“Không giận thì lúc ăn cơm vừa nãy trốn cái gì?” Anh tra hỏi.
“Anh còn nói à, anh không sợ bị người khác nhìn thấy sao?” Tô Tinh Dã cũng bất đắc dĩ.
“Ai rảnh rỗi mà nhìn xuống dưới bàn chứ?”
Cho nên vì như vậy nên anh không sợ, không kiêng dè gì.
Tô Tinh Dã đứng chân đã hơi tê, cô nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2523744/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.