Editor: B-52
Tô Tinh Dã thoải mái dựa lưng vào ghế ngồi phía sau. Có thể là hệ thống sưởi trong xe được khởi động đã đủ độ ấm, hoặc là bản thân cô đã cực kỳ mệt mỏi, hoặc cũng có lẽ là do ngồi cạnh người có thể nương tựa vào nên cô không hay không biết gì nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Đoạn đường phía trước có đèn xanh đèn đỏ, Thẩm Vọng Tân dừng xe, ánh mắt dịu dàng của anh dừng lại trên người cô gái đang ngủ say ở ghế phó lái, anh đưa tay giúp cô chặn lại mái tóc không để nó xõa xuống.
Mãi tới khi xe chạy vào bãi đậu xe ngầm của tiểu khu, lúc này Thẩm Vọng Tân mới nhẹ nhàng đánh thức Tô Tinh Dã: "Tinh Tinh, dậy đi em."
Tô Tinh Dã hơi cau mày lại, chậm rãi mở to mắt nhìn hết một vòng xung quanh, phát hiện đây là bãi đậu xe ngầm ở tiểu khu của Thẩm Vọng Tân, cô ngồi thẳng người lại, giọng nói còn mang theo âm thanh non nớt lúc vừa mới tỉnh ngủ: "Chỗ này không phải là tiểu khu của anh sao?"
Thẩm Vọng Tân giúp cô tháo đai an toàn ra, tiện thể hôn luôn một cái: "Ừ, đúng rồi."
Tô Tinh Dã khó hiểu hỏi: "Không phải chúng ta đi ăn cơm sao?"
"Lên nhà rồi ăn nấu cơm cho em."
Đôi mắt của Tô Tinh Dã trợn to một chút: "Anh, nấu ư?"
"Ừ, đi thôi, xuống xe nào."
Tô Tinh Dã còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Thẩm Vọng Tân đội mũ, đeo khẩu trang, rồi kéo cô đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2515985/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.