Nghe vậy, trong nháy mắt, bước chân định rời đi của Thẩm Vọng Tân dừng lại, thậm chí có hơi cứng đờ, không thể tưởng tượng được xoay người nhìn qua, anh thăm dò mà gọi một tiếng, "Tinh... Tinh Tinh?”
Người trên giường có hơi bất mãn vì chăn bị vén lên, đưa tay kéo chăn lại lần nữa, chắc là do vừa mới tỉnh giấc nên vẫn còn hơi choáng váng, "... Anh xốc chăn em lên làm gì?”
Cô lên tiếng như vậy, Thẩm Vọng Tân có thể xác nhận 100% người trên giường là cô, anh lập tức bước nhanh trở về, đưa tay ấn mở đèn ngủ ở đầu giường, đèn ngủ màu cam chiếu sáng căn phòng và anh cũng nhìn thấy rõ ràng người đang chôn mình trong tấm chăn, để lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ xíu vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ.
Tô Tinh Dã vốn định đợi anh về rồi cho anh một bất ngờ, nhưng cô thật sự đã đánh giá bản thân mình quá cao, đến gần giường là không thể chống lại cơn buồn ngủ ập đến. Hôm nay cô chạy lịch trình cả một ngày, sự kiện ra mắt của thương hiệu LV lại còn kéo dài, nên sau khi kết thúc không kịp nghỉ ngơi một tí nào thì đã phải gấp gáp chạy đi để đuổi kịp chuyến bay.
Thẩm Vọng Tân thấy dáng vẻ ngái ngủ của cô thì trong lòng cảm thấy m3m mại, lập tức lên giường ôm cô vào lòng, mà cô cũng dịu dàng ngoan ngoãn tựa mình vào người anh, khuôn mặt nhỏ bé dán vào cổ anh, hai tay ôm chặt eo anh, hít thở mùi hương mà cô quen thuộc.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2515957/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.