Editor: Pepsi
Quả nhiên hơn ba giờ chiều, Tô Châu chạy tới bệnh viện với vẻ phong trần mệt mỏi. Cách cửa sổ phòng bệnh, ông thấy con gái đang ngồi trên giường bệnh, cô đang lật xem một quyển sách, còn người đàn ông ngồi bên cạnh giường bệnh của cô đã gọt táo, xắt nhỏ và đang dùng tăm xiên từng miếng đút cho cô.
Tô Châu giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa phòng bệnh, hai người bên trong nhìn ra cửa theo phản xạ thì thấy ông mở cửa bước vào.
Tô Tinh Dã lập tức ngơ ngẩn, cô biết chị Vân đã nói chuyện này với ba cô nhưng cô không ngờ lúc này ông lại xuất hiện ở đây.
Tô Châu thấy con gái đang ngây ra như phỗng thì cười hỏi: “Sao vậy? Không nhận ra ba à?”
Tô Tinh Dã lập tức lắc đầu: “Ba, sao ba về rồi?”
Sau khi Tô Châu vào, Thẩm Vọng Tân đã mơ hồ đoán được, khi nghe Tô Tinh Dã gọi vậy thì anh càng thêm xác nhận. Anh lập tức để đĩa trái cây xuống rồi đứng dậy lễ phép chào hỏi: “Chào bác trai.”
Tô Châu nhìn Thẩm Vọng Tân rồi gật đầu với anh, sau đó không nói thêm gì nữa.
Thẩm Vọng Tân tự giác bưng ghế lại cho ông: “Bác trai, bác ngồi đi ạ.”
Tô Châu ngồi xuống bên giường bệnh của Tô Tinh Dã, nhìn vào băng gạc đang được quấn trên mắt cô: “Con khỏe chứ? Đau không?”
Tô Tinh Dã lắc đầu: “Không sao, con hết đau rồi.”
Tô Châu vươn tay nhẹ nhàng xoa gáy cô: “Sao con lại không cẩn thận vậy hả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2515917/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.