Trans: Cà phê trứng
Hôm sau, ở trên bàn ăn, Thẩm Vọng Tân nói chuyện Chương trình tạp kỹ với Sơ Sơ, sau khi nghe xong Sơ Sơ nhíu mày, hỏi: “Con bắt buộc phải đi ạ?” Nghe ý của bé có vẻ như bé không muốn đi cho lắm.
Tô Tinh Dã nhìn Thẩm Vọng Tân nói: “Thật ra cũng không bắt buộc phải đi.”
Sơ Sơ “Vâng” một tiếng, “Vậy thì tốt.”
Con ngươi Tô Tinh Dã đảo một vòng, “Nhưng…”
Sơ Sơ vừa cầm cái thìa lại lại hạ xuống, “Nhưng gì ạ?”
“Ừ thì mẹ với bố con có bàn bạc một chút, chuẩn bị cho con thêm một em trai hoặc em gái, nhưng nếu như con không đi, bố cũng không thể nhận Chương trình này, vậy không kiếm được tiền sữa cho em trai em gái con nữa rồi.”
“Khụ khụ…” Thẩm Vọng Tân bị sặc.
Tô Tinh Dã nhìn anh nhướng mày, “Phải không? Chồng?”
“Ờ, đúng, đúng thế.” Sao có thể làm hỏng chuyện của vợ mình được! Khẳng định là không thể! Vậy thì mình cứ phối hợp thôi.
Sơ Sơ nhíu chặt mày, “Nhưng không phải nhà mình còn có tiền tiết kiệm sao?”
“Ờ thì…”
“Hay là con bảo ông ngoại bán biệt thự đi, một căn không đủ thì hai căn? Như thế chắc là đủ rồi ạ?”
Vợ chồng Vọng Tinh mặt đầy hỏi chấm*: Bọn họ không tính toán kỹ rồi! Thằng nhóc thối này lại nhiều tiền hơn bọn họ kiếm được trong showbiz.
*Nguyên văn 人问号脸: meme anh da đen hỏi chấm
“Thế nhưng đấy là do ông ngoại cho con, như thế còn có ý nghĩa gì nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2515845/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.