- Cuối cùng mọi chuyện cũng đã an toàn. Tôi đã đi xác thực lại mọi chuyện và đúng thật là vụ bom đã xảy ra nhưng may thay không ai bị gì cả.
Sau hơn 2 tiếng liên lạc với bên Cao Thắng, Quốc Nam cũng đã hiểu hết mọi chuyện và biết được những hiểm nguy đang cận kề bên họ. Tuy nhiên, vụ việc nổ bom có ảnh hưởng đến Bạch Y, Quốc Nam đã không nói ra với người sếp này của mình vì anh biết chắc chắn ông ấy sẽ lo lắng và suy nghĩ đến nhiều việc.
Tạm gác đến vấn đề đó để không khiến ông đau lòng cũng như không ảnh hưởng đến việc nhiệm vụ tiếp theo của mọi người.
- Vậy tốt rồi. Mọi người không sao đã ổn lắm rồi.
- Sếp à!
- Tôi biết cậu định nói gì? Tôi hiểu mà. Ông già này rồi sẽ quen thôi. Haha.
Nụ cười ấy vang lên nhưng anh biết đó là cách sếp mình kìm lại những cảm giác đau khổ đang dào dạt, đổ về trái tim của một người cảnh sát chính trực thương đồng đội yêu đồng bào.
Thân hình chập chững từng bước đi do cái chân ông đã bị ảnh hưởng trong nhiệm vụ cuối cùng của mình. Gương mặt với nhiều nét nhăn hiện lên đã tăng thêm phần già nua, mệt mỏi của ông.
- Thôi cậu làm việc đi. Tôi đi về đây. Hôm nay có tin của Bạch Y để về báo với bà ở nhà rồi. Bà ấy mấy hôm nay bệnh vì nhớ con bé. Âu cũng là do chúng tôi tạo ra giờ cũng chịu thôi.
Cười trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3356417/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.