- Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy Phàm?
Thấy sự bất ngờ kèm với tức giận khiến Tuấn Vỹ không kìm lòng được liền hỏi.
Nhưng đáp lại anh là sự dập tắt cuộc gọi một cách mạnh mẽ tiếng
"Bịch"
Chiếc điện thoại bị Bắc Phàm quăng đi ở phía mặt sàn nhưng với hàng chất lượng và giá tiền trên trời thì sao dễ dàng hư được thậm chí nó chẳng hề có vết trầy xước hay sứt mẻ gì.
Tuấn Vỹ chưa bao giờ thấy sự nóng giận ấy của người bạn mình chút nào. Có thể nói Bắc Phàm là người kiềm chế cảm xúc với sắc mặt rất tốt bởi anh luôn điềm tĩnh và suy nghĩ bằng lý trí chứ không nghiêng về cảm xúc. Kể cả có bị sự sỉ dục của Bạch Đông cậu ấy cũng chưa hành động lỗ mãn như vậy.
Không gian rơi vào tĩnh lặng, chẳng còn tiếng nói hàn huyền như lúc đầu chỉ đọng lại là nhịp thở đều đặn của Bắc Phàm.
- Cậu không cần lo cho tớ đâu? Tớ tức giận vì dạo chuột tung hành rất nhiều. Tớ nghĩ mình nên ngồi im một chỗ nữa rồi.
- À quên nữa! Cảm ơn cậu về vụ tài liệu nhờ giúp đỡ nhé. Lần sau rảnh sẽ đãi ngộ thật tốt.
Nghe cậu bạn mình nói vậy Tuấn Vỹ cũng nhẹ người và cười trừ:
- Cần gì cứ nói tớ. Dù tớ không giỏi lắm trong việc săn lùng mấy con chuột đó nhưng với lực lượng đông đảo của tập đoàn tớ thì không thể nào không giúp cho cậu được.
Không muốn làm phiền Bắc Phàm, Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3356408/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.