Cậu cứ làm như tôi đã nhờ. Tôi có việc cần phải đi trước.
Nói xong lấy khăn giấy lau đi vết bần trên miệng mình rồi đứng lên rời đi.
Trước khi bước ra khỏi phòng tiếng nói của Tuấn Vỹ vang lên.
Tối nay, có buổi tiệc của bên Bạch Đông cậu cũng qua chung vui nhé.
Anh không trả lời cũng không quay đầu lại cứ như vậy đi về phía trước.
Trong giới này không ai không biết anh và Bạch Đông chưa bao giờ hòa hợp được với nhau cả.
Một bên là trắng bên còn là sẽ màu đen bên kia là nước vậy anh sẽ là lửa không có chuyện cả jai cùng chung một ý tưởng, hướng đi với nhau.
Tuy vậy nhưng mỗi buổi tiệc cả hai vẫn luôn nể mặt nhau để tham dự và cũng chính những lúc như đấy cuộc đụng độ cãi vả lại tiếp tục diễn ra.
Không ngờ, ngọn gió hôm nay lại đưa cậu đến đây đó.
Bắc Phàm đang bước vào trong sảnh tiệc với bộ đồ vô cùng lịch lãm, sang trong với tông chủ màu là đen thu hút bao đôi mắt ngắm nhìn.
Đi đến bàn anh lấy ly Bourbon một thức uống rất phổ biến và nổi tiếng ở Mỹ. Và mùi vị có nó là sự dung hòa của ngô, lúa mạch đen và lúa mạch với nồng độ không quá cao Bắc Phàm chọn nó để thoải mái giao lưu cùng mọi người.
Anh mặc kệ tiếng nói của Bạch Đông đang nhắm vào mình cứ như vậy hiên ngang đến bên cạnh ba Bạch Đông - Bạch Hiên chào hỏi.
Lâu rồi cháu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3356405/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.