Trên bao con dốc dài ngoằn ngoèo chúng tôi bắt gặp được những hình ảnh quen thuộc của một miền quê đầy giá lạnh của ngoại ô thành phố Đà Vân.
Những von người lao động ấy đang hăng say vác trên mình bao vật dụng để tiếp tục hành trình mưu sinh của bản thân. Dù thời tiết khắc nghiệt bao trùm cả nơi đây nhưng họ vẫn không trùng bước mà lấy nó là động lực để tạo nên những giá trị đẹp đẽ cho cuộc sống mình.
Dựa vào thời tiết lạnh để trồng những loại trái cây, rau củ ưa lạnh. Phải công nhận hoa quả ở nơi đây nở rộ những hương thơm tỏa ngát khung trời. Tôi đi mà cứ liếc nhìn những trái cây đặc sắc với các loại giống lạ.
Mê mẫn nhất phải là kiwi. Món trái cây tôi đam mê nhất đang được người nông dân ấy chăm sóc một cách chỉnh chu cần mẫn.
Cũng vì quá hăng say ngắm nhìn mà tôi vô tình đụng phải người đi trước mình khiến cho cả đầu mình đập vào chiếc vai cường trán nào đó.
"Binh"
Tiếng nó lớn đến mức một số người phía trước liền xoay đầu nhìn lại và tôi như được thức tỉnh cuộc đời mình một cách thực sự.
Đau lắm! Bởi bờ vai ấy đã được luyện tây nhiều năm nên khi đụng vào các cơ trong đấy đâm vào cảm như có thể xuyên qua cái đầu ngốc của tôi luôn đấy.
Xin hỏi cô có sao không?
Giọng người đàn ông với giai điệu trầm ấm vang lên tôi lúc này mới chợt nhìn đến và bắt gặp cặp mắt đang đăm chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3356402/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.