Từ một lúc nào đó bạn bè mỗi người một ngã không còn thân thiết gắn bó với nhau như lúc trước nữa, Băng Tâm thì dồn hết tâm trí vào việc học dường như người tiếp xúc với cô nhiều nhất trong thời gian này chỉ có Tuấn Phong, Uyển Uyển và cô bạn cùng bàn.
Đông Quân qua chỗ Băng Tâm ngồi lảm nhảm cả buổi:” Băng Tâm cảm giác thi trong phòng đặc biệt ra sao zạ?”.
“ Thi thử rồi biết”.
Đông Quân bị chạm tới tự ái rõ ràng biết là người ta không vô được cái phòng đó mà còn kêu thử rồi biết nên liền lên năng lượng:” Em có tin là lần thi tới anh nhất định thi cùng phòng với em không??”.
Băng Tâm miết miết tâm mi rồi nói:” Làm được rồi nói ha”.
“ Vậy mình cá cược đi”.
Đậu móe, sao mấy con hàng này tối ngày rủ con người ta cá cược hoài vậy trời!!
Đông Quân hất mặt lên:” Sao em không dám hả??”.
Băng Tâm lười nhác nhìn Đông Quân hừ nhẹ một tiếng:” Có gì mà không dám giờ ta soạn hợp đồng rồi ký luôn ok không?”.
Đông Quân gật gật đầu đồng ý.
Có danh sách thi giữa kỳ hai, Đông Quân hớn hở chạy xuống xem danh sách rồi chạy ù lên lớp đánh vào vai Băng Tâm một cái:” Ê anh với em thi chung phòng đó”.
Tự nhiên Băng Tâm ù ù cạc cạc ngu người ra luôn gần năm phút sau mới có phản ứng:” Anh vừa…nói cái gì vậy??”.
“ Anh với em thi chung phòng đó” nếu có cái đuôi thì chắc Đông Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734835/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.