Thụy Du là một người rất thích đọc thơ của Băng Tâm cho nên mỗi khi cô viết ra bài thơ nào cũng thường đưa cho Thụy Du xem và góp ý, Thụy Du xem bài thơ có tên là “ Gió” xong, lại lấy cuốn truyện của Băng Tâm ra trả cho cô và nói:“ Nói thật lòng nha Băng Tâm”.
Băng Tâm hồi hộp lời chờ đợi lời nhận xét về câu truyện của mình:“ Ừ cứ nói thật lòng y để còn sửa sai xót nữa”.
“ Tao cảm thấy nhân vật chính trong câu truyện này… giống như là… viết về mày và… Tuấn Phong á”.
Băng Tâm kinh ngạc kêu lên: “ Hả???”.
Sao con nhỏ này tinh ý thế????
Thụy Du liền nói: “Thiệt mà, tính cách của nữ chính rất trẻ con giống y như mày á”.
Băng Tâm nhíu mày: “ Ừ đúng là nữ chính có mang chút tính cách của tao thật nhưng có liên quan gì đến Tuấn Phong chứ?”.
Thụy Du bật cười rồi nói: “ Thì cái vụ cây thước gãy, giấy quỳ tím ở phòng thí nghiệm hóa, rồi chuyện bật máy tắt máy trong phòng tin học nè…”.
Băng Tâm mỉm cười:“ Thì có mượn chút sự việc thực tế nhưng đa phần là hư cấu mà tao với Tuấn Phong đâu có thân thiết như hai nhân vật trong truyện đâu”.
Thụy Du huých cùi chỏ vào khủy tay của Băng Tâm một cái:“ Nhưng chi tiết nam chính không nói chuyện với nữ chính làm cho nữ chính buồn là thật mà đúng không?”.
Băng Tâm ngẩn ngơ hỏi:“ Là sao không hiểu??”.
Thụy Du liền giải thích: “ Thì lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734642/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.