Giờ ra chơi Thiện Ngôn, Uyển Uyển, Băng Tâm ngồi nói chuyện với nhau, Thiện Ngôn lại than thở: “ Trời ơi chán quá không biết giờ phải làm sao với con Lạc Sa luôn á”.
Uyển Uyển thấy Thiện Ngôn bế tắc quá nên cho lời khuyên: “Thì nghĩ sao nói vậy cứ day dưa hoài bạn mệt mà Lạc Sa cũng mệt nữa”.
Băng Tâm thăm dò Thiện Ngôn: “Nè bạn thật sự không có thích Lạc Sa dù chỉ một chút thôi hả?”.
Thiện Ngôn cười khổ: “Tôi thích làm bạn với nó chứ không phải thích theo cái kiểu tình yêu”.
“Vậy nói rõ lòng mình với nó luôn đi cứ cho nó hy vọng vào mối tình vô vọng hoài thì tội cho nó mà bạn cũng mệt mỏi nữa”.
Thiện Ngôn vò đầu bứt tóc: “Tôi nói rồi, nói MẤY CHỤC LẦN rồi đó mà nó vẫn cứ cố chấp không nghe tôi mới khổ chứ”.
Uyển Uyển lắc đầu thở dài:“Người ta thường nói “theo tình tình chạy,chạy tình tình theo”hahaha bạn gặp phải tình huống này rồi đó Thiện Ngôn ơi!!!”.
Thiện Ngôn gào lên: “Đúng là bế tắc thiệt chứ!!!”.
Lúc trước Thiện Ngôn hỏi Băng Tâm có nên quen Lạc Sa không thì Băng Tâm đã đoán được lúc đó Thiện Ngôn chỉ xem Lạc Sa như một cái phao cứu sinh mà thôi, cũng may là Thiện Ngôn không làm tổn thương người khác theo kiểu đó.
Nói đi nói lại cũng tại Đông Quân mà mọi chuyện mới rối ren như bây giờ nếu lúc đầu để Thiện Ngôn và Quỳnh Dao quen nhau thì Lạc Sa đã không thích Thiện Ngôn cũng không đau khổ như bây giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734629/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.