Cả lớp xuống phòng tin học thực hành, Băng Tâm lại ngồi gần Tuấn Phong.
Tự nhiên Băng Tâm lại thấy hồi hộp khi thấy thái độ của Tuấn Phong đối với mình vẫn lạnh lùng như thế.
Một lúc sau, Tuấn Phong quay qua nói chuyện với Băng Tâm trước làm cho Băng Tâm hơi bất ngờ: “ Chút nữa lên lớp cho tôi mượn vở bài tập toán nha”.
“Sao bạn không tự làm đi??”.
“Bài dễ quá nên không muốn làm”.
“Sắp tới thi giữa kỳ rồi bạn tự làm bài xem như ôn thi đi chép bài của người khác rồi mai mốt vô phòng thi làm sao biết làm bài”.
“Đó là chuyện của tôi bạn lo xa làm gì???”.
“Nói tóm lại là tôi không cho bạn mượn đâu”.
Băng Tâm vừa tính làm bài phụ Lạc Sa thì Tuấn Phong đưa tay tắt máy tính của cô và Lạc Sa rồi mỉm cười khiêu khích Băng Tâm.
Lạc Sa quát: “Cái thằng điên kia mày làm gì vậy hả?”.
Tuấn Phong nhún vai tỏ vẻ vô tội: “Cái này không phải tại tao à nha tại Băng Tâm đó hihihi”.
Máu điên của Băng Tâm sôi lên tới não liền lý sự với Tuấn Phong: “Bạn tắt máy rồi đổ thừa tại tôi là sao đây?”.
Tuấn Phong liền nói: “Thì tại bạn không cho tôi mượn tập nên tôi mới tắt máy của bạn chứ bộ giờ tính sao đây??? Cho mượn tập hay khỏi học???”.
Băng Tâm hất mặt lên: “Hứ tưởng vậy là tôi đầu hàng chắc xem thường nhau quá rồi đó”.
Băng Tâm đưa tay bật máy lên, Tuấn Phong lại nhấn tắt, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734621/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.