Khoa học ngày càng tiến bộ nên các nhà thiên văn học dự báo được hiện tượng trăng máu sắp xảy ra và dù bạn có đứng ở bất kỳ vị trí nào trên trái đất cũng có thể nhìn thấy được hiện tượng kỳ lạ này.
Trong lúc học thêm toán, Băng Tâm, Thụy Du, Quỳnh Dao, Uyển Uyển, Linh Đan, Lạc Sa và Thiện Ngôn cứ nôn nao chờ được đi về để xem cái gọi là trăng máu nó như thế nào.
Lúc đi học về Thiện Ngôn đem tập qua cho Đông Quân mượn, cũng tiện đường đi chung nên Băng Tâm và Quỳnh Dao cũng qua nhà của Đông Quân với Thiện Ngôn luôn.
Bốn đứa nhìn lên trời xem trăng máu và nói chuyện vu vơ trên trời dưới đất…
Một lúc sau, Đông Quân nói với Quỳnh Dao: “Nè sắp đến ngày 14 tháng 2 rồi bạn về chuẩn bị quà tặng cho tôi đi nha”.
Đông Quân vừa nói câu đó vừa nhìn Thiện Ngôn mà mỉm cười nên Băng Tâm tưởng là Đông Quân chỉ đang nói đùa để khích Thiện Ngôn thôi... với lại chuyện lần trước chưa biết tường tận đã bắt tội người khác rồi Băng Tâm không muốn lặp lại chuyện này với Đông Quân lần nữa nên cũng chẳng mấy quan tâm đến lời nói gió thoảng mây bay kia.
Bắt đầu học ngoại khóa thay vì học thể dục ở trường thì học sinh sẽ đến thẳng đến hồ bơi để học bơi, con trai và con gái học khác ngày nên cả nhóm tạm chia tay Thiện Ngôn và Đông Quân vào giờ thể dục.
Cả lớp xuống phòng thí nghiệm hóa, không khí vô cùng căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734600/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.