Quỳnh Dao thấy Thiện Ngôn và Lạc Sa thân thiết quá nên nói chuyện với Băng Tâm:“ Ê mày thấy thằng Thiện Ngôn có lạ không?”.
“Lạ gì đâu”.
“Ai mượn điện thoại nó cũng không cho... chỉ mỗi con Lạc Sa mượn là nó cho liền à”.
Băng Tâm gật đầu:“Uh ha mày nói tao mới để ý luôn á... nhìn hai tụi nó cũng xứng với nhau lắm chứ bộ với lại thấy hai đứa cũng thân thiết nữa”.
Quỳnh Dao đăm chiêu hỏi:“Vậy sao tụi nó không quen nhau ha?!”.
Băng Tâm suy đoán rồi nói: “Nhiều khi người ta có tình cảm mà không hay biết á”.
Quỳnh Dao liền cười gian: “Vậy thì tụi mình phải giúp rồi hahaha”.
Lúc đi học thêm toán Thiện Ngôn đi chung xe với Lạc Sa, Băng Tâm và Quỳnh Dao đi chung một xe, xuất phát cùng lúc nhưng chạy một đoạn thì không thấy Thiện Ngôn với Lạc Sa đâu hết nên Băng Tâm nói với Quỳnh Dao: “Ê mày chạy chậm chậm thôi chờ hai đứa kia nữa kìa”.
“Tao đâu có chạy nhanh lắm đâu, hai cái đứa này không biết có làm chuyện gì mờ ám không mà chạy chậm như rùa vậy trời”.
Băng Tâm ngây thơ hỏi:“Chuyện mờ ám là sao?”.
Quỳnh Dao liền giải thích: “Vậy nè mày tưởng tượng nha… thằng Thiện Ngôn một tay cầm tay lái xe đạp một tay nắm tay con Lạc Sa…”.
Băng Tâm hiểu ý của Quỳnh Dao liền nói thêm vào: “…hai đứa vừa đi vừa tâm tình đúng không hihihi...”.
“Đúng rồi đó, cái lúc đến chân cầu toàn đá không nè thằng ông nội kia lo lắm tay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-bo-lo-la-bo-qua-nhau-ca-doi/2734575/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.