Cửu Vân ngồi trong công ty cả ngày, vẫn không nuốt trôi được cục tức, siết chặt trong tay đống tiền lẻ mà Viên Dao đã đặt trên bàn như để thỏa nỗi thù.
“Chủ tịch, ngài có yêu cầu gì sao ạ?”
Thư ký bước vào, thận trọng hỏi ý. Ai mà chẳng biết khi vừa xuất hiện, chủ tịch Phó trưng ra bộ mặt cấm ai tới gần, thậm chí còn liệt kê hết toàn bộ yếu điểm trong bản kế hoạch của các bộ phận và bắt phải làm lại ngay lập tức.
“Chiều nay tôi muốn ra về sớm.” Anh gõ tay lên bàn.
“E là không được. Chiều nay chúng ta có cuộc họp với cổ đông nước ngoài rất quan trọng, sau đó là triển khai chiến lược quảng bá mới ạ.”
“... Ừm, cậu ra ngoài đem hết tài liệu đó vào đây.”
Thư ký nghệch mặt, nhưng vẫn làm theo ý của Cửu Vân. Cậu dùng chiếc xe đẩy vào ba chồng tài liệu nặng ký.
“Toàn bộ ở đây sao?”
“Vâng.”
“Được rồi, cậu đi làm việc của cậu đi.”
Cửu Vân cúi đầu vào làm việc, buổi trưa gặm sandwich tiếp tục duyệt dự án, cuối cùng đã có thể hoàn thành sớm hơn ba tiếng. Anh không nói nhiều, khăng khăng cầm áo vest đi thẳng xuống nhà xe mà đi tìm người cả ngày ở trong tâm trí anh.
Cửu Vân dừng lại trước cửa tiệm Vĩ Ái, ở trong xe nhìn vào bên trong có thể thấy rõ Viên Dao đang cầm lấy điện thoại thất thần. Anh không biết cô đang xem cái gì nhưng từ chiếc lưng khom xuống cũng hiểu rõ tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-an-ai-ca-doi-dam-say/3570368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.