Đường Quán Kỳ:
“Ôi chao, xịn ghê.”
Câu nói bất chợt của cô khiến Ứng Đạc bật cười:
“Ừ, xịn thật.”
Cô đeo chiếc nhẫn chim ưng vào ngón áp út, đưa tay khoe trước mặt anh. Tóc buộc lệch sang bên, khí chất vừa lạnh lùng vừa kiêu sa, nhưng ánh mắt lại mang chút tinh nghịch:
“Chiếc nhẫn này đúng là đẹp, đúng thứ em muốn, anh đoán trúng rồi.”
Ngón tay trắng thon đeo chiếc nhẫn xanh nhạt lấp lánh, đẹp đến mức chỉ cần nhìn một lần cũng thấy đáng để đem cả thế giới châu báu dâng cho cô.
Ý cười thoáng qua trên gương mặt Ứng Đạc, dưới ánh nến không nhìn rõ. Anh rót rượu vang đỏ đã được khui sẵn vào ly thủy tinh cao:
“Em còn định đi du lịch tốt nghiệp với bạn không?”
Cô nghĩ một lát:
“Hử? Chắc không. Họ chơi xong thì thôi. Rebecca về tỉnh học cao học, cũng không thể cùng em điên chơi như trước nữa.”
“Vậy em muốn đi cùng anh không?” – Giọng anh dịu dàng.
Cô hơi bất ngờ, chậm rãi cười hỏi:
“Anh có thời gian à?”
“Có. Giờ anh nghĩ, du lịch tốt nghiệp và tuần trăng mật vốn chẳng mâu thuẫn, thậm chí có thể là một. Anh cũng là bạn của em.” – Anh đặt ly rượu trước mặt cô.
“Ừ, đúng là vậy.” – Giọng cô thong thả – “Nếu anh muốn, hai ta vừa đi tốt nghiệp vừa đi trăng mật luôn.”
Cả hai nhìn nhau cười ngầm hiểu, cô cắt bánh:
“Hôm nay em 21 tuổi rồi. Từ giờ vừa có tiền vừa có tự do, muốn làm gì thì làm.”
Ứng Đạc mỉm cười, ánh mắt sáng rực phản chiếu ánh nến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-yeu-vi-em/4795224/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.