Đến bữa tối.
Như thường lệ, người hầu trong nhà dọn thức ăn lên bàn rất đúng giờ, không một ai dám dọn trễ giờ ăn của ông chủ cả.
Trác Duệ Quân đã ngồi vào bàn ăn, trên bàn đầy đủ các món sơn hào hải vị không thiếu thứ gì.
Đột nhiên hắn lại gọi Triệu Lan Vy đến gần. Triệu Lan Vy đứng phía sau hắn, hơi do dự.
Hắn thấy dáng vẻ chậm trễ của cô, liền cau mày, không nói không rằng mà kéo cô ngồi lên đùi của hắn.
Hắn luôn bá đạo với cô nhưng thế đấy!
" Đúc cho ông chủ em ăn! "
Câu nói của hắn làm cô mở to mắt sững sờ mất vài giây, ông chủ này có tay có chân đoàng hoàng mà vẫn bảo cô đúc cho ăn, rõ ràng là đang kiếm chuyện mà.
" Nhanh lên! Còn đơ ra đó làm gì? " Hắn hối thúc cô.
Vì hắn là ông chủ của cô nên cô không thể nào cãi lại mệnh lệnh này được nên chỉ đành đúc cho hắn ăn.
Mà Trác Duệ Quân cũng vì được cô đúc cho ăn mà tâm tình trở nên vui vẻ hơn hẳn.
Mấy người hầu trong nhà cũng vì hành động thân mật của Trác Duệ Quân và Triệu Lan Vy làm cho sửng sốt, nhưng không ai dám thể hiện ra mặt.
Từ xưa đến giờ, ở đây đã có quy định dành cho người hầu là cho dù nhìn đã thấy nghe thấy bất cứ thứ gì thì cũng không được phép lên tiếng thắc mắc, mà đặc biệt đối với chuyện của chủ nhân thì càng không được phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-van-vuong/3037344/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.